Chào mọi người, dạo này tôi cũng ít chia sẻ chuyện cá nhân, nhưng mà hôm nay có một trải nghiệm khá là đặc biệt nên muốn kể cho mọi người nghe, coi như là một dạng ghi chép lại hành trình cảm xúc của mình vậy.

Chuyện là vầy nè…
Mấy bữa nay công việc cũng bộn bề, đầu óc cứ căng như dây đàn. Tối qua, chắc do mệt quá, tôi ngủ một giấc say sưa. Rồi tự nhiên tôi nằm mơ thấy bà nội tôi. Lạ thiệt, bà tôi mất cũng lâu rồi, nhưng trong mơ bà hiện về rõ mồn một, y như hồi bà còn sống vậy đó.
Giấc mơ cụ thể ra sao?
Trong mơ, tôi thấy mình đang ở nhà cũ, cái nhà mà hồi nhỏ tôi hay chạy qua chạy lại chơi với bà. Bà đang ngồi ở bộ bàn ghế cũ, tay cầm cái quạt mo phe phẩy, miệng thì cười hiền lắm. Bà không nói gì nhiều, chỉ nhìn tôi rồi cười thôi. Cái cảm giác nó ấm áp lạ thường, y như hồi bé được bà ôm vào lòng vậy. Tôi cũng không nhớ rõ mình có nói gì với bà không, chỉ nhớ là cảm giác rất là bình yên.
Lúc đó trong mơ, tôi cũng không có cảm giác gì là bà đã mất hay gì hết. Cứ như một cuộc gặp gỡ bình thường, thân thuộc lắm.
Lúc tỉnh dậy thì sao?
Đến khi chuông báo thức reng, tôi giật mình tỉnh dậy. Điều đầu tiên tôi cảm nhận được là một chút bâng khuâng, một chút gì đó tiếc nuối. Cái cảm giác ấm áp trong mơ nó vẫn còn vương vấn đâu đó. Tôi ngồi thừ người ra một lúc, cố nhớ lại từng chi tiết trong giấc mơ.
Thiệt tình là tôi cũng không phải người mê tín gì đâu, nhưng mà tự nhiên mơ thấy người thân đã mất, nhất là bà nội, người mà tôi thương ơi là thương, thì cũng có chút suy nghĩ. Tôi bắt đầu lục lọi trong đầu xem dạo này mình có chuyện gì không, có khi nào mình đang nhớ bà quá không.
Tôi đã làm gì tiếp theo?
Đầu tiên, tôi ngồi dậy, uống một ly nước lọc cho tỉnh táo. Sau đó, tôi bắt đầu nghĩ ngợi. Ừ thì đúng là dạo này công việc nhiều áp lực, nhiều khi cũng thấy mệt mỏi. Có lẽ nào tiềm thức của mình nó đang muốn tìm về một nơi bình yên, một hình ảnh thân thuộc để dựa vào không?
Tôi cũng thử lên mạng gõ vài dòng tìm hiểu xem người ta nói gì về việc nằm mơ thấy người đã mất, cụ thể là bà nội. Thì ôi thôi, đủ thứ giải thích hết trơn:
- Có người nói là điềm lành, bà về phù hộ.
- Có người lại bảo là do mình nhớ quá nên mơ thấy.
- Rồi cũng có người phân tích theo kiểu tâm linh, rằng bà có điều gì muốn nhắn nhủ.
Đọc một hồi thấy cũng rối thêm, nên tôi quyết định không suy nghĩ theo mấy cái hướng đó nữa. Thay vào đó, tôi tập trung vào cảm xúc của mình khi mơ thấy bà.
Và cuối cùng tôi nhận ra…
Tôi nhận ra rằng, dù giấc mơ đó có ý nghĩa gì đi chăng nữa theo cách giải thích của mọi người, thì đối với cá nhân tôi, nó mang lại một cảm giác rất tích cực. Nó giống như một liều thuốc tinh thần vậy đó. Giữa những bộn bề lo toan, hình ảnh hiền từ của bà như một lời nhắc nhở về những điều giản dị, về tình thương gia đình.
Tôi nghĩ, có lẽ đơn giản là do tôi đang nhớ bà, và trong tiềm thức, hình ảnh của bà là biểu tượng của sự bình yên, che chở. Hoặc cũng có thể, như một cách tự nhiên, tâm trí tôi tìm về những ký ức đẹp để giúp mình cân bằng lại. Sau giấc mơ đó, tôi thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn hẳn, có thêm chút động lực để tiếp tục công việc.
Vậy đó, một giấc mơ đơn giản mà làm mình suy nghĩ đủ thứ. Quan trọng là mình cảm nhận nó như thế nào thôi. Đối với tôi, đó là một giấc mơ đẹp, một kỷ niệm ấm áp được gợi về. Chia sẻ với mọi người một chút trải nghiệm cá nhân như vậy, hy vọng mọi người cũng có những khoảnh khắc tìm thấy sự bình yên trong tâm hồn nhé.